[Quay về] Chương 10

Chương 10: Tỏ tình

Chuyển ngữ: @motquadao


“Kim Chiêu, có phải em thích tôi không?” Cuối cùng anh cũng hỏi.

Kim Chiêu không nghĩ rằng anh sẽ hỏi trực tiếp như thế. Cô nghe vậy thì mở to mắt, sau đó cảm nhận được ánh mắt anh đang dò hỏi lại vội vàng cúi đầu xuống, nhịp tim càng lúc càng nhanh.

Làm sao bây giờ, bí mật của cô.

Trong sự hoang mang vì tâm tư giấu kín bấy lâu sắp bị nhìn thấu, cô đột nhiên rùng mình một cái.

Cảm nhận được sự sợ hãi của cô, bỗng nhiên Cố Nguyên có chút bối rối, cảm thấy bản thân thật nực cười.

“Xin lỗi.” Sau khi nói xong, Cố Nguyên cất bước rời đi.

Kim Chiêu thấy anh muốn đi, vội vàng vươn tay nhẹ nhàng kéo đầu ngón tay anh.

“Tớ xin lỗi, tớ không biết sẽ khiến cậu bối rối, tớ xin lỗi.” Cô vừa nói xong câu xin lỗi liền không kìm được bật khóc, “Tớ xin lỗi, tớ không biết… Tớ không muốn khóc đâu…”

Không muốn nghe những câu thiếu logic đó nữa, Cố Nguyên dùng bàn tay đang được cô nắm chặt mạnh mẽ ôm cô vào trong ngực, dùng sức hôn cô sau đó giữ đầu cô kề sát vào trán mình.

Giọng cô nghẹn ngào luống cuống khiến lòng Cố Nguyên đau như cắt.

Cố Nguyên trao cho cô một nụ hôn nóng bỏng khiến Kim Chiêu quên cả thút thít. Cô ngây ngốc nhìn đôi mắt sâu thẳm của Cố Nguyên, không dám thở mạnh.

“Em thực sự khiến anh xao nhãng, đêm nào cũng làm nhiễu loạn giấc mơ thanh thuần của anh. Trong mơ em thường xuyên để anh ôm em, anh hôn em, dạy cho anh cảm giác thế nào là dục vọng.”

“Suốt một tháng vừa rồi, em không mang tất trắng sáu lần, mắt cá chân của em trong mỗi giấc mơ đều khiến tâm trí anh rung động.”

Kim Chiêu ngoan ngoãn lắng nghe Cố Nguyên trầm giọng nói những lời khiến người ta đỏ mặt, sự thẹn thùng tự từ xuất hiện trên gương mặt cô.

“Em đừng khóc… Anh rất đau lòng… Em khóc gì chứ.” Cố Nguyên thẳng người, áp đầu cô vào trong ngực, ôm chặt lấy cô.

“Cố Nguyên…” Kim Chiêu ngân dài âm cuối, nhõng nhẽo gọi tên anh.

“Anh đây?” Cố Nguyên hơi cúi đầu đợi cô nói tiếp.

Kim Chiêu ghé sát vào lồng ngực anh, lắng nghe từng nhịp tim anh.

Thấy cô không nói gì, dáng vẻ hồi hộp đáng yêu, Cố Nguyên nói tiếp.

“Hiện tại anh không muốn như vậy, nhưng hôm nay em cứ nhìn anh như thế, anh không nhịn được. Mỗi khi ở cùng với em, anh lại có cảm giác không thể ngừng lại, anh sợ sẽ làm em tổn thương. Không bắt đầu thì không sao, bắt đầu rồi anh lại sợ bản thân không kiểm soát được. Anh muốn khiến hai má em đỏ ửng nằm dưới anh, làm tất cả những gì đã làm với em trong giấc mơ. Những chuyện ấy anh đã tưởng tượng ra không chỉ một lần.”

Cố Nguyên cảm thấy bản thân nhất định phải nói rõ ràng để đưa quyền quyết định cho cô, vì bản thân cô chính là dục vọng của anh.

“Anh đã không ngừng nói với mình, anh là học sinh cá biệt, còn em chắc chắn đã đặt mục tiêu trở thành một học sinh gương mẫu. Em có ước mơ, có tương lai, sao anh có thể làm phiền em, ngăn cản bước chân của em được.”

“Vì em chính là dục vọng của anh, em định đoạt anh, thế nên hết thảy mọi chuyện đều tùy em quyết định. Nếu bây giờ em nói không được, anh sẽ trở thành một người bạn tốt mãi mãi bảo vệ em.”

“Em có muốn dừng lại không?”

“Cố Nguyên…” Hơi thở nóng rực của Kim Chiêu lướt qua ngực anh.

Anh có cảm giác tim mình đập càng lúc càng nhanh.

“Ước mơ và tương lai của em đều có anh.”

Cố Nguyên nghe xong thì lấy ngón tay nâng cằm cô lên để cô nhìn thẳng vào mình.

Trong ánh mắt anh ngoài sự kiêu ngạo còn có sự nghiêm túc, cực kì ngầu tuyên bố từng chữ:

“Kim Chiêu, từ nay về sau anh là của em.”

Hết chương 10

Chương trước | Mục lục | Chương sau

1 bình luận về “[Quay về] Chương 10”

Gửi phản hồi cho Dung Nguyễn Hủy trả lời