[Tai tiếng] Chương 60

Chương 60: Phong sát Giữa Văn Đàn và nữ hoàng lưu lượng đang vững ngôi là Quý Tư Tư, lựa chọn của các nhãn hàng nghiêng về bên nào là điều quá rõ ràng. Không ai trong số họ muốn vì một diễn viên vô danh mà đắc tội với ngôi sao đang nổi đình… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 60

[Tai tiếng] Chương 59

Chương 59: Chú Tấm ảnh mà Văn Đàn nhìn thấy trước đó ở làng Tác Tùng là tấm ảnh chụp chung cả đội leo núi. Người trong ảnh chắc hẳn là em trai của Minh Trạc. Văn Đàn thu lại tầm nhìn, ôm theo rượu lúa mì Thanh Khoa đi vào trong nhà. Nhà Minh… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 59

[Tai tiếng] Chương 58

Chương 58: Dạy dỗ Phân cảnh còn lại của Văn Đàn không nhiều, chưa đến một tuần là quay xong. Ngày cô hoàn thành cảnh quay cuối cùng cũng trùng hợp là ngày Chu Kế Quang đến thăm đoàn phim. Anh ta đứng trước màn hình giám sát, thần sắc vẫn luôn kiêu ngạo như… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 58

[Tai tiếng] Chương 57

Chương 57: Quà mừng Hai tháng trước, nhóm khảo sát lên núi mang về mẫu đất và mẫu đá để đánh giá dữ liệu liên quan nhằm xác định tiềm năng tài nguyên khoáng sản và tính khả thi trong việc khai thác. Tối hôm qua sau khi trở về Viện Nghiên cứu Địa chất,… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 57

[Tai tiếng] Chương 56

Chương 56: Muỗi Hành lang yên tĩnh không một tiếng gió. Hình như có một chiếc đèn tường bị hỏng, chớp nháy lúc sáng lúc tối, ánh sáng mờ ảo khiến bầu không khí càng thêm mập mờ. Văn Đàn ngẩng đầu, nhắm mắt đáp lại nụ hôn, bàn tay cô không biết từ lúc… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 56

[Tai tiếng] Chương 55

Chương 55: Hôn Thời điểm mà Văn Đàn cảm thấy hối hận nhất là khi rời khỏi Namcha Barwa. Cô đã ngồi cả buổi chiều trên thảo nguyên, cũng đã được nhìn thấy cảnh núi vàng dưới ánh mặt trời. Cô để lại tất cả những điều tiếc nuối và đẹp đẽ ở nơi đó,… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 55

[Tai tiếng] Chương 54

Chương 54: Quan trọng Cảnh ngã khi chạy trốn đã được quay đi quay lại nhiều lần từ nhiều góc máy khác nhau. Khi ánh hoàng hôn xuất hiện, Đặng Văn Sơn liền nói: “Rồi rồi rồi, lần cuối cùng, lần quay này phải một phát ăn luôn, tất cả mọi người không được sơ… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 54

[Tai tiếng] Chương 53

Chương 53: Tỉnh táo Đèn trong phòng khách sạn vốn đã tối, sau khi Văn Đàn trở về cũng không điều chỉnh gì mà đi thẳng vào phòng tắm luôn. Cả căn phòng chỉ bật một chiếc đèn treo tường nhỏ, ánh sáng lờ mờ. Văn Đàn chậm rãi thu lại ánh mắt, cô nhìn… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 53

[Tai tiếng] Chương 52

Chương 52: Thuốc giải rượu Trên xe trở về chỉ có mỗi Quý Hồi và Văn Đàn. Quý Hồi không còn hoạt bát như lúc đi nữa, anh ta gãi mũi, có chút ngượng ngùng hỏi: “Bình thường cô thích làm gì?” Văn Đàn đáp: “Tôi không có sở thích gì đặc biệt. Không đóng… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 52

[Tai tiếng] Chương 51

Chương 51: Lãng phí Thời tiết ở Giang Thành tháng Mười đã mang dáng vẻ của đầu thu, hai bên đường phủ đầy lá ngân hạnh rụng. Bầu trời lúc sáu, bảy giờ mang sắc xanh xám nhàn nhạt, gần như hòa lẫn vào nửa thành phố bên kia. Trời chưa tối hẳn, đèn đường… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 51