Chương 80: Hào môn Đêm khuya tĩnh lặng, sa mạc rộng lớn vô tận. Văn Đàn ngã xuống đất hết lần này đến lần khác, rồi lại đứng dậy. Ánh mắt cô toát lên vẻ tàn nhẫn của Dương Phỉ, nắm bắt thời cơ, vung dao, dứt khoát và gọn gàng. Lưu Triết đứng trước… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 80
Chuyên mục: Tai tiếng bủa vây – Bắc Phong Vị Miên
[Tai tiếng] Chương 79
Chương 79: Nói xấu sau lưng Trên đời này, chẳng ai lại thấy sếp mình đẹp trai cả. Đặc biệt là Văn Đàn. Mấy năm trước Chu Kế Quang đã nhắm vào cô đủ đường, sau khi ký hợp đồng với Hoàn Vũ, anh ta lại càng hay mỉa mai cạnh khóe. Có thể nói,… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 79
[Tai tiếng] Chương 78
Chương 78: Bị lừa Sắc mặt Lâm Sơ Dao hơi tái, khẽ gật đầu: “Cảm ơn dì.” "Khách sáo gì chứ." Bác gái cười với cô, cùng cô đi ra ngoài sân bay, "Cháu đến đây thăm người thân hay đi du lịch vậy?" "Bạn cháu làm việc ở đây, nên cũng coi như là… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 78
[Tai tiếng] Chương 77
Chương 77: Tận hưởng Suốt ba mươi năm cuộc đời, Minh Trạc không hề sống một cách rập khuôn, thậm chí đối với bố, anh còn bị coi là một đứa ngỗ nghịch. Trong mắt người khác, anh là người điềm tĩnh, lý trí, tự chủ và giữ khuôn phép. Tuổi đời còn trẻ nhưng… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 77
[Tai tiếng] Chương 76
Chương 76: Cơ bụng Trong khu trại của đội địa chất, mọi người ngồi quanh một bàn đầy ắp đồ ăn, bụng đều đói cồn cào nhưng mấy lần định cầm đũa lên rồi lại đặt xuống. Trần Ngôn Chu vén lều bước vào: “Sao mọi người chưa ăn thế?” Hứa Linh Nguyệt đang ngồi… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 76
[Tai tiếng] Chương 75
Chương 75: Thả thính Vừa bước ra khỏi lều, Hứa Linh Nguyệt đã thấy Minh Trạc đang đứng bên ngoài hút thuốc. Cô ta đi tới, ánh mắt mang theo chút thẹn thùng: "Thầy Minh, hôm nay nhu yếu phẩm đã được tiếp tế đầy đủ rồi. Ngày mai em và Đinh Giai định nấu… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 75
[Tai tiếng] Chương 74
Chương 74: Chuộc thân Bầu trời sa mạc mênh mông rộng lớn, những vì sao vốn ẩn trong màn đêm cũng lần lượt hiện ra, lấp lánh ánh sáng. Mặt hồ trong ốc đảo gợn sóng nhẹ theo làn gió, phản chiếu hai bóng người bên bờ. Không biết từ khi nào tay của Văn… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 74
[Tai tiếng] Chương 73
Chương 73: Đào mỏ Văn Đàn rời khỏi khu vực đoàn làm phim, đi xuống khu vực ốc đảo phía dưới. Nước hồ không còn màu xanh ngọc trong vắt như ban ngày, lúc này trời lặng gió, mặt hồ cũng phẳng lặng. Cô tìm một chỗ ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn trời. Trên bầu… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 73
[Tai tiếng] Chương 72
Chương 72: Đùa giỡn Văn Đàn gật đầu chào cô ta: “Xin chào, có chuyện gì không?” Hứa Linh Nguyệt đưa đồ trong tay cho cô: “Tôi có mang theo thuốc mỡ dùng được cho vết trầy xước, thuốc này rất hiệu nghiệm, cô dùng thử xem.” “Tôi có mang theo thuốc rồi, cảm ơn… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 72
[Tai tiếng] Chương 71
Chương 71: Khác biệt Chẳng ai mong muốn xảy ra những sự cố như vậy cả. Văn Đàn cũng không có ý trách móc ai. Đoàn làm phim một ngày không quay là một ngày tổn thất. Dù sao thì cô đã bình an trở về, đó chính là kết quả tốt nhất rồi, những… Đọc tiếp [Tai tiếng] Chương 71
