[Quay về] Chương 16

Chương 16: Giờ nghỉ trưa (2)

Chuyển ngữ: @motquadao


“Cởi ra đi, anh muốn nhìn, rồi sẽ lau sạch sẽ cho em.” Cố Nguyên đặt cô lên sô pha còn bản thân thì quỳ gối trên sàn nhà, ngẩng đầu nhìn cô.

Từ trước đến nay Kim Chiêu chưa bao giờ từ chối yêu cầu của Cố Nguyên, bàn tay nhỏ run lên vì căng thẳng đưa vào trong váy, kéo quần bảo hộ và quần lót xuống đầu gối.

Cố Nguyên thẳng thừng cởi ra, đặt sang một bên rồi mở hai chân cô ra.

Miệng cây mận đào đã ướt sũng. Trên môi âm hộ đầy đặn, dâm thủy như sương đêm khiến lông mu dính vào nhau, nụ hoa màu hồng nhạt không ngừng co thắt khiến Cố Nguyên nhìn đến đỏ mắt.

“Đừng nhìn mà…” Giọng Kim Chiêu nũng nịu đầy bất lực, cảm nhận được cái nhìn của Cố Nguyên, tiểu huyệt càng trở nên ướt át.

“Mới hôn một cái mà đã ướt vậy rồi.” Cố Nguyên tà mị nói, đưa tay tách hai cánh hoa ra, trong nháy mắt không khác một bông hoa đang nở rộ.

Mềm quá! Ngón tay cảm nhận được cô bé mũm mĩm như thạch, vô cùng mịn màng, huyệt nhỏ dâm mỹ róc rách chảy ra dâm thủy.

Anh buông tay, rút liên tiếp mấy tờ giấy trên bàn uống nước đặt dưới mông cô.

“Anh muốn ăn huyệt nhỏ của em.” Cố Nguyên miệng lưỡi đắng khô, ngẩng đầu nhìn Kim Chiêu say đắm.

“Không muốn đâu…” Kim Chiêu bị anh kích thích, giọng nói trở nên nghẹn ngào. Cô đưa hai tay lên che mặt, nhẹ nhàng lắc đầu.

“A…” đột nhiên Kim Chiêu phát ra một tiếng ngâm nga mềm mại.

Thì ra Cố Nguyên đã vùi mình ở bên trong cô bé của cô, đầu lưỡi mạnh bạo liếm lên khe thịt non nớt, đem hết thảy dâm thủy tiết ra nuốt vào miệng, bên mũi hít hà hương vị phóng túng tỏa ra từ nơi riêng tư của cô, cực kì thỏa mãn.

Thân thể cô như muốn nổ tung, đầu lưỡi Cố Nguyên linh hoạt đảo qua từng ngóc ngách trong tiểu huyệt, lực đạo như thể muốn vơ vét hết tất cả. Kim Chiêu bị kích thích đến mức rơi nước mắt, hai đùi kẹp chặt lấy đầu anh, vừa muốn đẩy ra lại vừa muốn tiếp tục, huyệt nhỏ càng lúc càng ngứa.

Cố Nguyên đã ăn no, mút lấy hạt trân châu nhỏ đầy đặn, khẽ cắn một cái.

“Đừng mà…” Kim Chiêu như bị điện giật, đột ngột cong eo.

“Cố Nguyên… A…”

Gương mặt tuấn tú của Cố Nguyên chôn giữa hai chân cô, thưởng thức huyệt nhỏ. Kim Chiêu ngửa đầu, ngâm nga tên anh.

Mặt lưỡi thô ráp không ngừng cọ xát lên cô bé, bàn tay to lớn dùng sức xoa mông cô, tựa như ăn thế nào cũng không đủ.

“Ưm…” Kim Chiêu nức nở đưa tay ấn lên đầu Cố Nguyên, eo nhỏ uốn éo kịch liệt, thân thể không kìm được run lên, cảm giác mắc tiểu đột nhiên ập tới.

“Đừng mà… Cố Nguyên, em muốn đi tiểu…” Kim Chiêu giãy ra, muốn né tránh môi lưỡi của anh.

“Cho anh.” Cố Nguyên nghe giọng nói nũng nịu chết người của cô, đáp lại rồi thô bạo cắn lên hạt trân châu.

“A…” Kim Chiêu rên rỉ tiết ra, thân thể dựa trên ghế sô pha có chút run rẩy.

Dâm thủy tuôn ra như thác, Cố Nguyên đón nhận hết, đầu lưỡi càn quét từ trong ra ngoài, liếm sạch nước trong huyệt nhỏ hồng hào.

Cố Nguyên ngồi dậy từ hai chân cô, liếm chút dâm thủy còn sót lại trên khóe miệng, ngẩng đầu nhìn Kim Chiêu: “Anh muốn thudam.”

“Ừm.” Trên mặt Kim Chiêu như xuất hiện hai vệt nắng đỏ ửng, thở gấp đổ người lên ghế salon.

Cánh tay Cố Nguyên khẽ chống xuống sàn nhà, trực tiếp ngồi lên trên bàn uống nước, ánh mắt đen láy của anh nhìn chằm chằm lên cơ thể mềm mại trên sô pha, “Ngay tại đây.”

“Nào…” Kim Chiêu quay mặt vào trong, xấu hổ chết mất thôi.

“Thật sự không muốn nhìn hả?” Cố Nguyên vừa kéo khóa quần vừa xấu xa hỏi.

“Nói sau đi…” Kim Chiêu duỗi tay ra lấy một chiếc gối trên sô pha để tựa lưng.

“Vén váy cao lên đi, anh muốn nhìn mông em.” Cố Nguyên thả cửa cậu em to dài đã nổi đầy gân xanh, bắt đầu vuốt lên xuống.

Kim Chiêu nghe thấy tiếng ra lệnh phóng túng của anh, toàn thân khẽ run lên, bàn tay nhỏ nhấc váy lên để lộ ra cặp mông trắng nõn như quả đào.

“Tại sao cái mông này lại tròn vậy, tay anh sờ lên mềm mại quá.” Cố Nguyên lấy chất lỏng trên quy đầu bôi trơn lòng bàn tay sau đó bắt đầu động tác tự sướng.

“Anh đừng nói nữa.” Kim Chiêu nhỏ giọng kháng nghị.

“Đợi em tốt nghiệp, anh thực sự rất muốn bắt nạt em, dốc sức dùng dương vật làm em.” Cố Nguyên vừa thở gấp vừa tự thỏa mãn trí tưởng tượng của bản thân.

“Cong mông lên một chút.”

“Không muốn…” Kim Chiêu run run từ chối.

“Nhanh nào, vểnh lên một chút, không phải vừa rồi eo nhỏ xoay rất nhiệt tình hả? Thích cái mông nhỏ của em quá, thật sự rất muốn cắn một cái.” Cố Nguyên tăng tốc độ tay, nhìn bờ mông trắng mịn láng bóng, khoái cảm ngày càng dâng cao.

Nghe thấy anh nói thích mông mình, Kim Chiêu cảm giác lại hơi ướt, cô lẳng lặng cong mông lên.

“Shh, gợi cảm quá. Thật muốn xoa mông em rồi cắm vào.” Hạ thân của Cố Nguyên không kìm được rướn lên.

“Nhìn anh đi Kim Chiêu, quay lại nhìn anh nè, anh bắn hết cho em.” Cố Nguyên cảm giác tinh hoàn căng lên, dục vọng muốn bắn ra ngày càng tăng, “Nhìn anh đi bé yêu.”

Kim Chiêu nghe thấy hai tiếng bé yêu cực kì dụ hoặc kia, đỏ mặt xoay người lại, nhìn thấy quái thú khổng lồ trong tay anh, trái tim đập hẫng đi một nhịp, ngây ngốc nhìn nó mà quên cả hô hấp.

Tại sao lại lớn đến vậy, thân gậy màu hồng sẫm, bề mặt nổi đầy gân xanh, quy đầu ngẩng cao ngạo nghễ phun ra chất lỏng, hai viên tinh hoàn đầy đặn bên dưới đung đưa theo động tác của anh.

Miệng lưỡi khô khốc, Kim Chiêu vô thức nuốt nước miếng.

Cố Nguyên cực kì hài lòng trước cái nhìn chăm chú của Kim Chiêu. Hàng mi cô lay động tựa như đang quét qua gậy thịt của anh, vừa nhột lại rất thoải mái.

“Gọi anh đi…”

Kim Chiêu ngẩng đầu nhìn người con trai đang tự an ủi, đôi mắt lấp lánh như những vì sao, xấu hổ gọi một tiếng “Anh ơi.”

“Đệt.” Cố Nguyên bị thanh âm cuối cùng của cô làm cho ngứa ngáy, không ngờ cô lại gọi mình là anh trai. Anh hơi ngửa mặt lên một tay cầm gậy thịt không ngừng chuyển động lên xuống, một tay xoa viên bi tròn, cuối cùng cũng bắn tinh dịch đậm đặc lên sàn nhà.

Anh thoải mái thở dài, rút khăn tay lau đi cậu bé đã mềm oặt. Sau khi được thỏa mãn, anh lại càng mê người hơn, cặp mắt đào hoa nhìn Kim Chiêu: “Bên dưới lại ướt rồi hả?”

“Ừm… Hơi hơi…” Kim Chiêu vô lực ngồi dậy, nhận lấy khăn giấy Cố Nguyên đưa cho, lau sạch sẽ rồi mặc đồ lót lại.

“Có sợ không?” Cố Nguyên chỉnh trang lại quần áo, ngồi xuống xử lý nốt chỗ chất nhầy trên sàn nhà.

Kim Chiêu ngồi bó gối, ngoan ngoãn lắc đầu.

“Em đẹp quá.” Cố Nguyên ném khăn giấy đi, rướn người lên hôn tiểu tiên nữ một cái. Hai gò má đỏ ửng của cô vừa thanh thuần vừa mê hoặc.

“Anh cũng đẹp trai lắm.” Đôi mắt đáng yêu của Kim Chiêu mở to.

Cố Nguyên đi rót một cốc nước rồi đưa cho cô, “Uống một chút rồi chúng ta đi học.”

Dòng nước mát lạnh giúp cổ họng bớt đi cảm giác khô khốc.

“Đi nào.” Cố Nguyên đặt ly nước về chỗ cũ.

“Không còn sức nữa, chân em run…” Kim Chiêu nhỏ giọng trách móc.

Cố Nguyên bất đắc dĩ cười, xoay người vững vàng ôm cô lên: “Ôi trời cái bao nhỏ của anh.”

Đi đến trước tủ giày, đặt cô ngồi lên trên, Cố Nguyên ngồi xuống đi giày cho cô, không quên hôn một cái lên bắp chân trơn bóng của cô. Anh nhấc mắt cá chân tinh tế của cô lên giúp cô xỏ giày.

“Cố Nguyên, anh tốt với em quá.” Giờ phút này, tiểu tiên nữ bỗng chốc trở nên giống một cô hồ ly nhỏ, cười ngọt ngào làm nhiễu loạn lòng người.

“Gọi anh là gì nào?” Cố Nguyên đứng dậy đi giày cho mình.

“Anh ơi ~”

“Ngoan quá, để anh trai đưa em đi học nào.”

Hết chương 16

Chương trước | Mục lục | Chương sau

Bình luận về bài viết này