Chương 24: Tính toán
Chuyển ngữ: @motquadao
Nửa tháng nay, chị Mạch vẫn luôn đề phòng Văn Đàn, đồng thời cũng chú ý sát sao động tĩnh trên mạng.
Thế nhưng từ sau lần Mạnh Trần An đến thăm đoàn làm phim thì không còn thêm chút tin tức nào khác.
Khi chị Mạch bắt đầu nghi ngờ liệu mình có đánh giá nhầm tình hình không, thì trong một sự kiện nọ, chị ta tình cờ gặp Chu Kế Quang của Giải trí Hoàn Vũ.
Thấy người đàn ông tiến lại gần, chị Mạch lập tức chào hỏi: “Chào Chu tổng.”
Chu Kế Quang cười mỉm: “Tôi từng gặp cô rồi, là quản lý của Văn Đàn đúng không?”
Chị Mạch trả lời: “Vâng đúng ạ, chuyện giữa Tiểu Đàn và thầy Mạnh…”
“Nếu tiện, phiền cô tính giúp tôi khoản này được không?”
Chị Mạch nhất thời ngơ ngác: “Tính khoản gì ạ?”
Lời vừa thốt ra, chị ta còn tưởng Chu Kế Quang đang nhắc đến vụ Văn Đàn kiện mấy fan cứng của Mạnh Trần An.
Chị Mạch còn chưa kịp xin lỗi, Chu Kế Quang đã nói tiếp: “Tính xem tóm lại Văn Đàn cần phải đền bao nhiêu tiền vi phạm hợp đồng với Sang Mỹ.”
Sắc mặt chị Mạch lập tức thay đổi: “Chu tổng…”
Ai nghe cũng hiểu rõ ý đồ trong lời nói của anh ta.
Chu Kế Quang đưa cho chị Mạch một tấm danh thiếp: “Tính xong thì liên hệ thư ký của tôi. Đương nhiên, bộ phận pháp lý của Hoàn Vũ luôn sẵn sàng, khoản nào cần đền thì đền, khoản nào không cần đền chúng tôi cũng sẽ xem xét kỹ.”
Tin tức công ty Giải trí Hoàn Vũ chuẩn bị ký hợp đồng với Văn Đàn sau sự kiện này nhanh chóng lan truyền khắp giới.
Sự việc không chỉ chị Mạch ngỡ ngàng mà cả giới giải trí cùng sững sờ.
Văn Đàn vốn là bạn gái cũ của Mạnh Trần An, vài tháng trước Chu Kế Quang còn ghét cô ra mặt, sao giờ lại đột ngột đổi thái độ?
Nếu không nhờ Mạnh Trần An làm cầu nối, e là với vị trí hiện tại của Văn Đàn cũng chẳng thể vào nổi Hoàn Vũ.
Không ít người cho rằng, hóa ra Mạnh Trần An thật sự rất yêu Văn Đàn , một lần nữa dấy lên nghi ngờ rằng hai người họ có thực sự chia tay hay chưa.
Mọi người đều hiểu Chu Kế Quang là tư bản, không đời nào làm từ thiện. Việc Hoàn Vũ chấp nhận chi tiền vi phạm hợp đồng để ký với Văn Đàn chứng tỏ Mạnh Trần An chắc chắn đã bỏ ra không ít.
Nhưng chưa kịp để fan Mạnh Trần An kéo nhau công kích Văn Đàn, Giải trí Hoàn Vũ đã đăng một câu đầy ẩn ý:
【Bên xác tàu chìm, ngàn buồm lướt sóng
Trước cây bệnh tật, vạn cây đâm chồi. 】(*)
(*) Thơ gốc của Lưu Vũ Tích – một thi hào nổi tiếng thời Đường.
Vừa “tàu chìm”, vừa “cây bệnh”, chẳng khác nào Hoàn Vũ đang ẩn ý châm biếm thẳng mặt Mạnh Trần An.
Mạnh Trần An và tài khoản studio của anh ta vội vàng online, đối với tình hình hiện tại, phía anh ta cũng không có khả năng xoay chuyển tình thế mà chỉ có thể đăng bài tuyên bố hết hạn hợp đồng, đôi bên không gia hạn cùng một vài lời sáo rỗng để giải quyết cho êm đẹp.
Dù Mạnh Trần An đã tự lập công ty riêng, nhưng đối mặt với ông trùm trong giới như Hoàn Vũ, anh ta cũng không dám phản kháng mạnh mẽ.
Tuy vậy, fan của Mạnh Trần An thì không cam lòng, lập tức công khai bóc phốt Hoàn Vũ, tiện tay kéo thêm Văn Đàn vào chửi chung.
Trên mạng đang cực kỳ hỗn loạn, nhưng không mây ảnh hưởng đến tâm trạng Văn Đàn. Bộ phim này đã quay được hai tháng, cùng lắm nửa tháng nữa là xong.
Chuyện vi phạm hợp đồng với Sang Mỹ cô cũng không bận tâm nữa. Bộ phận pháp chế của Hoàn Vũ đã tiếp nhận chuyện này và đang trong quá trình đàm phán với phía Sang Mỹ.
Thái độ của Lộ Tuyết đối với Văn Đàn cũng thay đổi hẳn, cô ta cười hì hì: “Chị Văn Đàn vừa xinh đẹp lại vừa diễn hay, sau này Hoàn Vũ chắc chắn sẽ dồn hết tài nguyên tốt cho chị. Hy vọng lúc đó chúng ta còn cơ hội hợp tác lần nữa.”
Văn Đàn cầm kịch bản, đáp lại: “Được thôi, tôi cho cô đóng vai nữ phụ độc ác.”
Ngay lập tức sắc mặt Lộ Tuyết trở nên trắng bệch.
Lâm Gia Niên không nghe được đầy đủ câu chuyện, chỉ nghe được đoạn sau, tò mò hỏi: “Nữ phụ độc ác gì vậy?”
Lộ Tuyết cười khan: “Không có gì đâu ạ.”
Trước khi vào đoàn, Lộ Tuyết vốn không vui vì bị công ty sắp xếp đóng vai phụ cho Văn Đàn, sau lưng từng phàn nàn với trợ lý: “Ngoại hình Văn Đàn có gì nổi bật mà cũng tự xưng là mỹ nữ lạnh lùng, tôi thấy chị ta đóng vai nữ phụ độc ác là hợp nhất.”
Vừa hay, hôm đó Văn Đàn tới công ty có việc, cô ngồi trong chiếc xe thương vụ, nghe rõ mồn một.
Suốt hai tháng quay phim, dù Lộ Tuyết thỉnh thoảng có giở vài trò vặt vãnh, Văn Đàn cũng lười so đo. Cô biết, Lộ Tuyết là kiểu công chúa được gia đình cưng chiều, lại bước ra từ show tuyển tú. Cô ta làm gì cũng có người ủng hộ, có fandom chịu chi.
Văn Đàn tự nhủ: Có nói nhiều cũng vô ích, đến một ngày cô có tác phẩm nổi bật, mọi lời đàm tiếu sẽ tự nhiên tan biến.
Mỗi khi tự an ủi như vậy, tâm trạng Văn Đàn sẽ ổn hơn nhiều. Chỉ có điều, thỉnh thoảng lướt thấy avatar của Minh Trạc, cô lại không kiềm được mà mở khung chat giữa hai người.
Tin nhắn ít đến mức chưa đầy một phút đã lướt hết.
Văn Đàn thoát ra, mở bức ảnh bị chụp lén ở trung tâm leo núi.
Tình cảm trong ánh mắt của cô quá mãnh liệt.
Vậy nên kịp thời dừng lại, tránh để cho bản thân bị lún quá sâu mới là sự lựa chọn đúng đắn.
Vả lại, ngay từ đầu Văn Đàn đã mang mục đích riêng để tiếp cận Minh Trạc, như vậy đối với anh là rất không công bằng.
*
Kỳ nghỉ hè của nghiên cứu sinh không dài, chỉ hơn một tháng.
Lâm Sơ Dao đã nhịn suốt một thời gian dài, cuối cùng cũng đợi được đến buổi học đầu tiên của môn tự chọn Địa chất học. Cô ấy chờ mọi người rời đi gần hết mới rón rén đến gần Minh Trạc, nhỏ giọng gọi: “Anh họ…”
Minh Trạc đang thu dọn tài liệu, không ngẩng đầu: “Nói đi.”
Lâm Sơ Dao dò hỏi: “Anh thích kiểu con gái như thế nào vậy?”
Minh Trạc khẽ nâng mí mắt, nhìn cô ấy.
Lâm Sơ Dao vội vã giải thích: “Bà ngoại nhờ em hỏi đấy, bà lại muốn mai mối cho anh.”
Minh Trạc quấn tập tài liệu thành một cuộn gõ nhẹ lên đầu cô ấy: “Nhiều chuyện.”
Nói rồi, anh xoay người bước ra ngoài phòng học.
Lâm Sơ Dao vội vàng đuổi theo: “Anh nói đi mà, biết đâu em có người bạn nào phù hợp có thể giới thiệu cho anh?”
“Bạn em không phải chỉ có Văn Đàn thôi sao?”
Lâm Sơ Dao bị vạch trần tâm tư cũng không ngượng, chỉ lầm bầm: “Ai nói, tuy Văn Đàn là bạn tốt nhất của em, nhưng em còn nhiều bạn khác tuy không tốt bằng… “
Minh Trạc hỏi: “Bạn không tốt là bạn nợ tiền em à?”
Lâm Sơ Dao bĩu môi.
Thật ra bạn cô đâu làm gì sai, họ không có tội.
Chỉ là nếu gả cho anh họ cô, chẳng khác nào sống như quả phụ.
Minh Trạc vốn lạnh nhạt vô tình, trong cuộc sống chẳng có bất kì chuyện gì, bất kì người nào có thể khiến tâm trạng anh gợn sóng.
Lâm Sơ Dao thậm chí không thể tưởng tượng được dáng vẻ của anh lúc yêu đương sẽ thế nào.
Cô nàng thì thào: “Biết rồi biết rồi, dù sao Văn Đàn cũng không thích anh nữa, em có hỏi cũng vô ích.”
Bước chân Minh Trạc hơi khựng lại.
Lâm Sơ Dao ngơ ngác nhìn về phía anh: “Sao vậy?”
Minh Trạc thản nhiên đáp: “Em thông báo cho các bạn trong lớp, tiết tự chọn tuần tới nghỉ nhé.”
“Sao —”
Cô ấy định hỏi lý do, nhưng chợt nhớ ra, hình như một năm nữa lại sắp trôi qua rồi.
Cô nàng lập tức ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ được, để em thông báo.”
Lâm Sơ Dao ngập ngừng hỏi thêm: “Vậy… tuần sau nữa thì sao ạ?”
Minh Trạc tiếp tục bước đi: “Để tới lúc đó xem tình hình thế nào. Nếu anh không kịp về sẽ báo trước cho em.”
Lâm Sơ Dao gật đầu lia lịa: “Được ạ.”
Minh Trạc không nói thêm gì, sải bước rời đi.
Lâm Sơ Dao đứng tại chỗ, chờ anh đi xa mới dám thở phào nhẹ nhõm.
Năm nào cũng vậy, vào khoảng thời gian này, Minh Trạc sẽ tới khu vực núi tuyết gì đó ở lại nửa tháng.
Năm nay đã là năm thứ mười.
———
Hết chương 24
