Chương 19: Dư luận
Chuyển ngữ: @motquadao
Màn xuất hiện của Mạnh Trần An, nhìn thì có vẻ như đang suy nghĩ cho cô trên mọi phương diện, nhưng thực chất anh ta đang giăng bẫy cho cô ở khắp mọi nơi.
Chỉ cần cô đồng ý gia nhập công ty của Mạnh Trần An, một khi tin tức lan ra, toàn bộ những lời chỉ trích sẽ nhắm hết vào Văn Đàn, thậm chí dư luận sẽ tiếp tục đào sâu vào scandal giữa hai người.
Còn chuyện Mạnh Trần An chấm dứt hợp đồng với Hoàn Vũ sẽ chỉ như một dòng suối nhỏ, lặng lẽ hòa vào cơn lũ thông tin đang ào ạt ngoài kia.
Điều hướng dư luận chính là sở trường của anh ta.
Mặt khác, hành động vĩ đại của anh ta khi đến thăm phim trường ngày hôm nay đã hoàn toàn chặn mọi đường lui của Văn Đàn với Sang Mỹ. Giờ cô chỉ còn hai sự lựa chọn: hoặc đồng ý gia nhập công ty mới của anh ta, hoặc bị fan của Mạnh Trần An tẩy chay diện rộng và công kích điên cuồng hơn.
Với sức ảnh hưởng của Mạnh Trần An cộng thêm sức chiến đấu của fan anh ta, những công ty khác dù có ý định đón cô về từ tay Sang Mỹ cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng xem giá trị của cô có đáng để họ mạo hiểm, liệu họ có thể thu hồi được vốn đầu tư hay không.
Quả là một nước cờ thâm hiểm.
Nếu là Văn Đàn của ba năm trước, chắc chắn cô đã bị lừa vào tròng.
Nhưng cùng một cái hố, cô ngã một lần là đủ.
Không ai tắm hai lần trên một dòng sông.
Tuy nhiên, Văn Đàn cảm thấy, hiện giờ chắc chắn còn một người căm hận Mạnh Trần An hơn cả cô.
Sau khi kết thúc cảnh quay, Văn Đàn đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai, bảo Văn Văn đi trước cùng tài xế về khách sạn, còn cô thì định chuồn khỏi phim trường.
Cô vừa chạy được hai bước, đã bị ai đó kéo lại, giọng nói của Lâm Sơ Dao truyền tới, cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Cậu bịt kín mít thế này, không phải là định đi hẹn hò đấy chứ? Nhanh vậy đã thành công rồi à? Thế thì thỏ rốt cuộc vẫn thắng rùa rồi?”
Văn Đàn: “…”
“Sao cậu lại đến đây?”
Lâm Sơ Dao chột dạ: “Tớ vừa được nghỉ hè mà, lâu rồi chưa gặp cậu nên đến đây chờ cậu tan làm rồi đưa cậu đi ăn đó.”
Văn Đàn cũng không ngờ cô ấy lại đến vào thời điểm này: “Để hôm khác được không, hôm nay tớ có chút việc.”
Cô cần xác nhận liệu suy đoán của mình có chính xác hay không.
Lâm Sơ Dao thấy cô dáng vẻ bồn chồn của cô, càng không yên tâm: “Cậu định đi đâu thế? Tớ vừa thấy tài xế của cậu đi trước rồi, để tớ đưa cậu đi.”
*
Trên đường đi, dưới sự truy hỏi của Lâm Sơ Dao, Văn Đàn kể cho cô ấy biết chuyện công ty và chị Mạch đã biết cô muốn chấm dứt hợp đồng.
Lâm Sơ Dao chửi tục một câu: “Tớ biết ngay thằng sếp ngu đần của cậu chẳng phải loại tốt đẹp gì, còn cả chị Mạch nữa, tớ đã tưởng chị ta là người tốt, ai ngờ cũng chỉ là tay sai của tư bản.”
Cô ấy quay sang hỏi: “Giờ cậu tính sao? Quyết chiến đến cùng với bọn họ không? Hay là cậu đã tìm được công ty mới rồi?”
Văn Đàn đáp: “Hôm nay Mạnh Trần An tìm tớ, anh ta nói đã chấm dứt hợp đồng với Hoàn Vũ, tự mở công ty mới, muốn kéo tớ theo.”
Lâm Sơ Dao: “?”
“Anh ta mặt dày thật đấy.”
Văn Đàn lại khẽ cười: “Không, cái này phải gọi là tuyệt địa cầu sinh (*).”
(*) Tuyệt địa cầu sinh (绝处逢生): trong tình huống không còn hy vọng, vẫn cố gắng hoặc tình cờ tìm được đường sống.
Lâm Sơ Dao thấy tinh thần cô đã bị dày vò đến méo mó luôn rồi, có phần lo lắng.
Chuyện kia chắc để sau hãy nói…
Rất nhanh, xe dừng trước tòa nhà của công ty giải trí Hoàn Vũ.
Văn Đàn đeo khẩu trang lên: “Cậu đợi ở đây nhé, tớ lên chút rồi xuống ngay.”
Lâm Sơ Dao đáp: “Được, cậu đi cẩn thận nhé.”
Văn Đàn mở cửa xuống xe.
*
Văn phòng tổng giám đốc công ty giải trí Hoàn Vũ.
Chu Kế Quang ngồi sau bàn làm việc, đang lướt iPad xem tin tức giải trí hôm nay, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn.
Hai phút sau, tiếng gõ cửa vang lên. Trợ lý báo cáo: “Chu tổng, cô Văn Đàn của Sang Mỹ đến, nói muốn gặp anh.”
Động tác của Chu Kế Quang dừng lại, ngẩng đầu đầy hứng thú: “Cho cô ta vào.”
Trên màn hình iPad, một tin tức giải trí mới đang được phát: “…Theo nguồn tin trong giới, Mạnh Trần An và Văn Đàn đã quay lại với nhau. Hoặc nói đúng hơn là, hai người vốn chưa từng chia tay, vụ việc vài tháng trước chỉ là cãi vã giữa các cặp đôi bình thường. Mạnh Trần An đã đồng ý thay Văn Đàn trả tiền vi phạm hợp đồng với Sang Mỹ, mà số tiền này không hề nhỏ. Chúng tôi chỉ có thể nói, đúng là tình yêu đích thực, xin chúc phúc!”
Vừa bước vào, Văn Đàn đã nghe thấy đoạn cuối cùng đó.
Văn Đàn: “…”
Cô nói: “Chu tổng nghe mấy tin tức vớ vẩn này không sợ ăn cơm không vô ạ?”
Chu Kế Quang lướt sang giao diện khác: “Tôi thấy cũng hay đấy, khi nào cưới nhớ báo trước, tôi không đến, mà quà cũng không gửi đâu.”
Văn Đàn không vòng vo: “Hôm qua Chu tổng nói muốn tôi đóng bộ phim thảm họa kia, những lời ấy hiện tại còn tính không?”
“Tôi nói sẽ xem biểu hiện của cô, cô tự thấy biểu hiện mình ra sao?”
Văn Đàn nhẹ gật đầu, thẳng thắn: “Tôi thấy cũng được.”
Chu Kế Quang bốp một tiếng ném iPad xuống bàn: “Được cái đầu cô ấy, kể từ lúc bước vào, cô nói tổng cộng được hai câu, ánh mắt thì dán chặt lên người Minh Trạc, cô tưởng tôi mù chắc?”
“Làm gì có ạ, Chu tổng có Hỏa nhãn kim tinh, ánh mắt tinh tường, nhìn thấu hồng trần, anh minh thần võ …”
“Nói tiếng người đi.”
“Tôi biết lời mời của Chu tổng tối qua không phải ngẫu nhiên, anh muốn lấy tôi ra để đối phó với Mạnh Trần An.”
Chu Kế Quang dựa vào ghế, nhàn nhã nói: “Tôi đối đầu với Mạnh Trần An làm gì?”
Văn Đàn bước đến gần bàn làm việc, nói rõ ràng từng chữ: “Vì anh ta đã thanh lý hợp đồng với Hoàn Vũ rồi.”
Chu Kế Quang bật cười, không đổi tư thế: “Xem ra hai người đúng là tình yêu đích thực, ngay cả chuyện này anh ta cũng nói cho cô.”
“Chu tổng.” Văn Đàn nói, “Anh thật sự tin mấy lời trên mạng à? Nếu Mạnh Trần An thật sự thích tôi, liệu có đẩy tôi ra đầu sóng ngọn gió vào thời điểm này không?”
“Ai mà biết được đấy có phải là tình thú của mấy người không.”
Thấy Chu Kế Quang vẫn đề phòng mình, Văn Đàn dứt khoát lật bài: “Chu tổng, hôm qua anh cũng thấy rồi đấy, tôi thích Minh Trạc.”
Chu Kế Quang: “…”
Anh ta nghe câu này thì nổi giận đùng đùng, “Đừng có cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!”
Thân phận của Minh Trạc như thế nào. Còn Văn Đàn chỉ là một nữ minh tinh tai tiếng nổi lên nhờ chiêu trò tình cảm.
Huống hồ cô còn đang dan díu mập mờ với Mạnh Trần An, dây dưa không rõ.
Văn Đàn nhìn anh ta, trầm mặc giây lát mới nói: “Thôi được thôi, được làm tình địch với Chu tổng đúng là niềm vinh hạnh của tôi.”
“…”
Văn Đàn cúi người chào, xoay người định rời đi.
Sớm biết thế này, cô đã chẳng thèm đến.
Nhưng mà thầy Minh đúng là ưu tú, nam hay nữ ai cũng đổ anh đứ đừ.
Xem ra cô vẫn còn áp lực cạnh tranh không nhỏ.
Chu Kế Quang nhìn bóng lưng cô, nghiến răng: “Quay lại đây!”
Văn Đàn quay đầu, lại khôi phục nụ cười xã giao: “Chu tổng còn gì muốn dặn dò ạ?”
Thai dương Chu Kế Quang giật giật: “Cô bỏ ngay mấy suy nghĩ ảo tưởng linh tinh đi cho tôi, Minh Trạc …”
Anh ta còn chưa nói xong, thì iPad trên bàn nhảy ra một thông báo mới.
Chắc tiêu đề khá bắt mắt nên anh ta mở xem.
Chỉ hai giây sau, bốp một tiếng, anh ta lật úp iPad lên bàn với vẻ mặt không cảm xúc.
Chu Kế Quang nhìn Văn Đàn đầy u uất, hóa ra con cóc này thật sự sắp ăn thịt được thiên nga rồi.
Văn Đàn: “?”
———
Hết chương 19
