[Quay về] Chương 8

Chương 8: Mắt cá chân (8)

Chuyển ngữ: @motquadao


“Xin lỗi mọi người, tớ tới muộn.” Kim Chiêu thở hổn hển bước vào phòng chiếu phim. Cô không biết chỗ này nên sắp xếp thời gian không tốt lắm.

Bốn người đã tới phòng chiếu trước cùng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Kim Chiêu thì mắt sáng lên. Hàn Sơn còn hưng phấn huýt sáo.

“Quào!” Hoa Lạc Âm cười xấu xa bày tỏ sự ngạc nhiên, đánh giá Kim Chiêu từ đầu tới chân.

Cố Nguyên trông có vẻ như chỉ thản nhiên lướt qua sau đó cầm lấy bao thuốc lá đốt một điếu.

Hôm nay Kim Chiêu mặc một bộ váy liền màu cam đào, phần thân trên là áo hai dây ôm sát bằng vải cotton, phần dưới là lớp váy voan bồng bềnh, chiều dài vừa vặn trên đầu gối. Cô mang một đôi giày vải trắng, vì trời hơi lạnh nên khoác thêm một chiếc cardigan mỏng. 

Kim Chiêu phóng tầm mắt ra xa tìm kiếm Cố Nguyên, anh không nhìn cô, tay phải đỡ đầu, tay trái cầm một điếu thuốc lá màu đen tinh tế.

“Tiểu tiên nữ đẹp quá.” Phương Đường nghênh đón, dắt cô về chỗ ngồi ngay ở bên cạnh Cố Nguyên.

Thấy cô đang đi tới, chân váy bồng bềnh, eo nhỏ mềm mại, dáng người thon thả yêu kiều, cực kỳ có khí chất của một vũ công ballet.

Cố Nguyên nghiêng đầu phả ra một hơi thuốc, lúc quay đầu về thì nhìn thấy Kim Chiêu nhíu mày một cái, anh có chút bực bội hít một hơi khói dài, sau đó dụi thuốc vào chiếc gạt tàn đặt trên bàn nhỏ.

“Xem gì đây? Gần đây chẳng có phim gì mới cả.” Hàn Sơn trượt trên màn hình cảm ứng.

“Vậy thì xem phim kinh điển đi.” Hoa Lạc Âm thuận miệng đề nghị.

“Xem “Bí mật không thể nói” đi.” Kim Chiêu đột nhiên nhẹ giọng mở miệng.

“Được đấy.” Hàn Sơn cực kì bằng lòng, lập tức tìm phim.

Kim Chiêu dự định lần này sẽ xem nghiêm túc.

Đợi đến khi mọi người đã yên lặng xem “Bí mật không thể nói”, Hàn Sơn lại tận mắt chứng kiến một chuyện.

Bộ phim này Kim Chiêu đã xem hết nên không chăm chú lắm.

Mà phim vừa chiếu được 20 phút, Cố Nguyên đã lăn ra ngủ, đầu hơi gục xuống, hàng mi dài tạo thành những bóng đen trên gương mặt anh.

Cô thận trọng đưa tay quơ quơ trước mặt anh, không thấy có phản ứng gì, có lẽ là ngủ thiếp đi rồi.

Kiên nhẫn chờ thêm năm phút nữa tới khi hơi thở anh đều đều, Kim Chiêu mới chắc chắn là anh ngủ mất rồi. Cô nhìn ba người phía trước đang vô cùng nhập tâm vào từng thước phim.

Cô nhẹ nhàng nghiêng người sang, gập chân lên ghế salon lớn, an tĩnh chăm chú nhìn anh ngủ.

Ánh sáng lập lòe từ màn hình chiếu lên gương mặt anh, Kim Chiêu cẩn thận đánh giá ngũ quan của anh trong bóng tối. Đây là lần đầu tiên họ ở gần nhau đến vậy.

Sống mũi anh thẳng tắp, đẹp tựa như nhân vật truyện tranh. Đôi mắt hoa đào lay động lòng người lúc nhắm lại hơi nhếch lên, lúc mở ra lại thâm sâu vô cùng nhờ vào hiệu ứng màu mắt.

Đôi môi mỏng của anh lại rất lạnh lẽo nhưng cực kì quyến rũ khiến người ta muốn hôn lên. Nghĩ tới đó, Kim Chiêu hơi mím môi, tiếp tục ngoan ngoãn đánh giá anh.

Cố Nguyên ngủ không sâu, luôn cảm thấy có một ánh mắt rong ruổi trên gương mặt mình, anh mông lung mở mắt ra. Nhưng vừa mới hơi nhấc mí mắt lên, anh đã phát hiện ra Kim Chiêu đang bình thản nhìn mình chằm chằm, đôi môi anh đào khẽ cong lên, ánh mắt tỉ mỉ dán lên mặt mình.

Không dám khẳng định nên Cố Nguyên giả vờ ngủ, lén quan sát Kim Chiêu. 

Thì ra cô thật sự nhìn mình nãy giờ.

Lúc này, trong lòng Kim Chiêu đang cảm khái về cặp lông mày lưỡi kiếm của Cố Nguyên thì đột nhiên phát hiện ra đôi mắt vừa rồi còn nhắm chặt đã mở ra, con ngươi thâm thúy đang nhìn chính cô.

Đáy lòng Kim Chiêu giật thột, cô tranh thủ thời gian ngồi thẳng dậy mà cứ có cảm giác như đang ngồi trên bàn chông.

Hành động vừa rồi của cô bị bắt ngay tại trận không thể chối cãi.

Cô đột nhiên bật dậy, bước nhanh ra ngoài, ra tới cửa thì bắt đầu chạy chậm.

Đại não trống rỗng, cảm giác như chỉ trong nháy mắt, cánh tay cô đã bị người phía sau bắt được.

Cô biết đó là ai, chính là chủ nhân của đôi mắt đen sâu thẳm vừa rồi.

Cô sợ hãi không thôi, cúi thấp đầu, hai chân mềm oặt.

Cô Nguyên giữ chặt tay cô, giọng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ vang lên. Anh cố nhìn thẳng vào mắt cô rồi hỏi: 

“Kim Chiêu, có phải em thích tôi không?”

Hết chương 8

Thông báo nhỏ: Tình hình là tớ đang gặp vấn đề với việc lấy raw nên tạm thời chúng ta nghỉ vài bữa nhé. Đúng là nói trước bước không qua =)))


Chương trước | Mục lục | Chương sau

Bình luận về bài viết này